Monday, December 21, 2009

Nhớ

Hình như mùa đông ko chỉ làm con người ta sống chậm lại mà còn làm người ta nhớ.
Cảnh thanh bình, lạnh lẽo và vắng vẻ của những ngày cuối năm làm tui thấy nhớ gia đình mình, nhớ ba mẹ, nhớ mấy đứa em,... chợt muốn quay về với gia đình như những đứa sinh viên ở đây. Bên đây, đến mùa Noel, mọi người lại khăn gói về nhà, bỏ lại ký túc xá vắng hoe với lơ thơ vài người ko có điều kiện về như tui.
HÔm nay lật lại mấy tấm hình bữa mọi người tiễn tui đi, thấy sao mà nhớ mọi người quá

2 người già thân yêu của tui nè, ko có tui ở nhà nên chỉ biết chơi với con mèo thôi, hic , thương quá đi thôi.

Bữa đó thấy tôi nghiệp út 8 ghê, ôm tui mà lưng còn nhễ nhại mồ hôi vì bị đi lạc nên lúc tui gần bay mới chạy tới được, may mà còn tới kịp. Tình thương mến thương dễ sợ hem, hì hì, nhìn cứ như 3 chị em

Bữa tui đi hình như là T7 nên vắng mặt 1 số thành viên "em út", chỉ còn có mấy đứa nhưng cũng tình thương mến thương lắm. Su lùn năm nay có vẻ ko còn lùn nữa, năm sau về chắc bị nó ngó được cái đỉnh đầu tui rồi

Ôi, yêu quá gia đình tui.

Đông sang

Lâu thiệt là lâu rồi mình ko sờ đến cái blog, 1 phần vì ko có internet thuận lợi như hồi bên Bỉ , 1 phần vì bận rộn: đi học về là nấu nướng, dọn dẹp. Xong hết công chuyện thì cũng mệt và buồn ngủ rồi.
Cuối tuần vừa rồi mình vô Paris đi coi phim với mấy người bạn, lầu đầu tiên được đi coi phim 3D, phim Avatar đó, đang nổi đình đám, suất chiếu 3g30 mà 3g đến nơi đã hết trơn vé rồi, đành mua vé cho suất 5g vậy.
Trên đường đi thấy cảnh cũng đẹp nên làm vài tấm hình ghi lại khoảnh khắc mùa đông Paris



Đây là bé Trang, làm TS năm thứ nhất rồi đó, ở đây, "bạn bè" của mình tuy nhỏ xíu mà toàn dân TS ko hà, hix hix, phục quá xá
Còn đây là cảnh nhìn từ cửa sổ phòng mình xuống, 1 khu "rừng rú", bởi ta nói ở vùng sâu vùng xa nó thế, xung quanh toàn cây với cối, tv thì ko bắt được sóng luôn, rồi điện đóm thì yếu xìu hà, được cái là cảnh vật thanh bình, lãng mạn,... và ko phải tốn nhiều tiền đi shopping như hồi bên Bruxelles vì có cái centre commercial nào ở gần nữa đâu


Paris dạo này tuyết rơi khá nhiều, trời lạnh như cắt, cái hồ gần nhà mình cũng đông thành đá luôn rồi. Mình ko thích tuyết cho lắm, nhìn trắng trắng thì thấy đẹp nhưng mà biết bao nhiệu người trầy trụa, gãy tay chân vì nó, tuyết bị nén lại, trở thành mặt băng trơn trợt, mà đường nhà mình thì đồi dốc tè le, đi ko khéo là chụp ếch như chơi.
Ah quên, đang nói về vụ phim Avatar, tự nhiên lan man qua chuyện mùa đông.
Phim này nói chung coi cũng được áh, toàn sử dụng màu sắc phát quang (nên mình hay nói đùa là phù hợp với thời của GFP- là cái protein phát quang, giải Nobel gần đây nè), chỉ có điều là phim dài quá, 2 tiếng rưỡi thì phải, mà đeo cái kính nặng nữa nên thấy nhức mắt ghia lun. Ko biết bên mình coi 3D ra sao chứ ở đây thấy được ghê, họ phát mắt kính, phát luôn cái bịch khăn lau, khử trùng mắt kính nữa (chứ ko thì nhỡ trước đó có tên nào bị đau mắt hột hay H1N1, chắc thành đại dịch sau khi chiếu Avatar- dám người ta sẽ kêu là hội chứng Avatar chứ chẳng chơi), ...rồi trước khi xem phim bà con còn được chiếu cho 1 đoạn hình có cái con tròn tròn, lè lưỡi ra khỏi màn hinh để test coi cái mắt kính có dùng được ko nữa, sau đó họ mở đèn lên lại để bà con nào đeo vô ko thấy cái lưỡi lè khỏi màn hình thì mau mau đem đổi cái khác, chứ ko thì mắc công tốn tiền mà coi ko thấy 3D gì ráo (coi phim 3D mắc hơn coi phim thường tới 3e lận đó nha)
Noel này chắc sẽ là 1 Noel ko yên ả, nhưng mà thôi, rồi mọi việc sẽ tốt, mình luôn ổn truớc mọi hoàn cảnh mà!