Sunday, December 19, 2010

Cô đơn

Tôi ghét những dịp lễ hội, những ngày cuối tuần của Sg. Hôm nay là ngày cuối tuần, những cặp tình nhân dập dìu đi bên nhau, tôi như lạc lõng vào không gian đó. Những dịp như thế tôi lại thấy nhớ anh, thấy cô đơn kỳ lạ. Anh bảo chúng ta phải hi sinh cho tương lai. Uh, thì hi sinh nhưng tôi vẫn ghét.
Nỗi cô đơn của tôi ko phải là ko có tình yêu mà là nỗi cô đơn của người đang yêu mà ko có người yêu bên cạnh. Thèm đến lạ cái ôm vào lòng của anh khi em rơi nước mắt. Giờ thì dù nước mắt tôi có chảy ướt gối thì cũng chẳng có cái ôm như thế. Tôi lại thấy cô đơn!

Monday, December 13, 2010

Lại một người nữa....

Kỳ lạ, người ta thường nói, khi bạn mình lập gia đình, mình sẽ thấy vui. Thiệt tình mà nói tui chưa bao giờ thấy vui hết áh. Chắc tại tui ích kỷ, tui lúc nào cũng có cảm giác mất mát hết trơn. Lần lượt những người bạn thân và yêu của tôi đều lập gia đình. Ban đầu tui còn tưởng giống như trong mấy bộ phim lãng mạn, khi người ta đi lấy chồng/vợ thì mình thấy buồn, mới nhận ra hình như có "yêu". Nhưng mà sau nhiều lần như vậy thì tui lại đâm ra nghi ngờ bản thân tui, vì nếu đúng như trong tiểu thuyết thì chẳng lẽ tui "yêu" nhiều vậy seo ta???
Tối nay cũng lại sẽ là đêm khó ngủ, vì trót xem hinh cưới của H. Rồi sau này, lại là hình cưới của T. chẳng hạn, chắc là cũng sẽ có cảm giác gì đấy.
Haizza, con người tui thiệt là ích kỷ quá đi.

Sunday, December 12, 2010

Bỗng nhiên tôi thèm

Thế là cũng sắp chấm dứt cái tuổi "đêm không trăng" này rồi he. Hình như có cảm giác mình đã lớn, chợt thèm được chăm sóc ai đó, nhìn"nó" lớn lên từng ngày, hình thành dần dần những phản xạ: đi , đứng, ăn, nói, chạy nhảy, thèm được nậng niu, ẵm bồng "nó". Haizz, có lẽ đọc nhiều blog của bạn bè mình quá, thấy những gương mặt ngây ngơ, xinh xắn mà ước chi mình cũng có giống nhu vậy. Chắc là vậy rồi.
Chưa hết nha, cái cơn thèm của tôi còn vì chuyện khác nữa. Số là tui cũng có bồ hẳn hoi. Nhưng mà tui một mình ngày 2 buổi đi làm, một mình đi chơi, một mình đi ngắm thiên hạ vào những ngày lễ Tết,... nói túm lại là người khác nhìn vô sẽ nói là tui tôn thờ chủ nghĩa độc thân... híc, oan quá đi à! Phải chi tui tôn thờ cái chủ nghĩa đó thiệt thì chắc là tui ko sắp điên lên vì thèm như bây giờ.
Nhiều khi thèm nhân được tin nhắn hỏi thăm giữa ngày, thèm ngồi phía sau xe, tha hồ ngắm cảnh chứ ko phải chăm chăm coi có cái xe nào chuẩn bị ủi mình hay mình ủi nó, thèm có ai đó chăm sóc mỗi khi mình bệnh, thèm được nhõng nhẽo và dẫn đi ăn quà, thèm những bó hoa, thèm cái nắm tay, thèm cái hôn trước khi ngủ, ... Coi bộ tui thèm hơi bị nhiều đó hen, ngồi kể ra chắc ko biết bao giờ mới hết. Quan trọng là nhiều khi tôi còn thèm "ghét" nữa đó, tui ước gì mình có thể ghét người ta, để ko phải có nhiều cơn thèm như vậy.