Monday, December 21, 2009

Nhớ

Hình như mùa đông ko chỉ làm con người ta sống chậm lại mà còn làm người ta nhớ.
Cảnh thanh bình, lạnh lẽo và vắng vẻ của những ngày cuối năm làm tui thấy nhớ gia đình mình, nhớ ba mẹ, nhớ mấy đứa em,... chợt muốn quay về với gia đình như những đứa sinh viên ở đây. Bên đây, đến mùa Noel, mọi người lại khăn gói về nhà, bỏ lại ký túc xá vắng hoe với lơ thơ vài người ko có điều kiện về như tui.
HÔm nay lật lại mấy tấm hình bữa mọi người tiễn tui đi, thấy sao mà nhớ mọi người quá

2 người già thân yêu của tui nè, ko có tui ở nhà nên chỉ biết chơi với con mèo thôi, hic , thương quá đi thôi.

Bữa đó thấy tôi nghiệp út 8 ghê, ôm tui mà lưng còn nhễ nhại mồ hôi vì bị đi lạc nên lúc tui gần bay mới chạy tới được, may mà còn tới kịp. Tình thương mến thương dễ sợ hem, hì hì, nhìn cứ như 3 chị em

Bữa tui đi hình như là T7 nên vắng mặt 1 số thành viên "em út", chỉ còn có mấy đứa nhưng cũng tình thương mến thương lắm. Su lùn năm nay có vẻ ko còn lùn nữa, năm sau về chắc bị nó ngó được cái đỉnh đầu tui rồi

Ôi, yêu quá gia đình tui.

Đông sang

Lâu thiệt là lâu rồi mình ko sờ đến cái blog, 1 phần vì ko có internet thuận lợi như hồi bên Bỉ , 1 phần vì bận rộn: đi học về là nấu nướng, dọn dẹp. Xong hết công chuyện thì cũng mệt và buồn ngủ rồi.
Cuối tuần vừa rồi mình vô Paris đi coi phim với mấy người bạn, lầu đầu tiên được đi coi phim 3D, phim Avatar đó, đang nổi đình đám, suất chiếu 3g30 mà 3g đến nơi đã hết trơn vé rồi, đành mua vé cho suất 5g vậy.
Trên đường đi thấy cảnh cũng đẹp nên làm vài tấm hình ghi lại khoảnh khắc mùa đông Paris



Đây là bé Trang, làm TS năm thứ nhất rồi đó, ở đây, "bạn bè" của mình tuy nhỏ xíu mà toàn dân TS ko hà, hix hix, phục quá xá
Còn đây là cảnh nhìn từ cửa sổ phòng mình xuống, 1 khu "rừng rú", bởi ta nói ở vùng sâu vùng xa nó thế, xung quanh toàn cây với cối, tv thì ko bắt được sóng luôn, rồi điện đóm thì yếu xìu hà, được cái là cảnh vật thanh bình, lãng mạn,... và ko phải tốn nhiều tiền đi shopping như hồi bên Bruxelles vì có cái centre commercial nào ở gần nữa đâu


Paris dạo này tuyết rơi khá nhiều, trời lạnh như cắt, cái hồ gần nhà mình cũng đông thành đá luôn rồi. Mình ko thích tuyết cho lắm, nhìn trắng trắng thì thấy đẹp nhưng mà biết bao nhiệu người trầy trụa, gãy tay chân vì nó, tuyết bị nén lại, trở thành mặt băng trơn trợt, mà đường nhà mình thì đồi dốc tè le, đi ko khéo là chụp ếch như chơi.
Ah quên, đang nói về vụ phim Avatar, tự nhiên lan man qua chuyện mùa đông.
Phim này nói chung coi cũng được áh, toàn sử dụng màu sắc phát quang (nên mình hay nói đùa là phù hợp với thời của GFP- là cái protein phát quang, giải Nobel gần đây nè), chỉ có điều là phim dài quá, 2 tiếng rưỡi thì phải, mà đeo cái kính nặng nữa nên thấy nhức mắt ghia lun. Ko biết bên mình coi 3D ra sao chứ ở đây thấy được ghê, họ phát mắt kính, phát luôn cái bịch khăn lau, khử trùng mắt kính nữa (chứ ko thì nhỡ trước đó có tên nào bị đau mắt hột hay H1N1, chắc thành đại dịch sau khi chiếu Avatar- dám người ta sẽ kêu là hội chứng Avatar chứ chẳng chơi), ...rồi trước khi xem phim bà con còn được chiếu cho 1 đoạn hình có cái con tròn tròn, lè lưỡi ra khỏi màn hinh để test coi cái mắt kính có dùng được ko nữa, sau đó họ mở đèn lên lại để bà con nào đeo vô ko thấy cái lưỡi lè khỏi màn hình thì mau mau đem đổi cái khác, chứ ko thì mắc công tốn tiền mà coi ko thấy 3D gì ráo (coi phim 3D mắc hơn coi phim thường tới 3e lận đó nha)
Noel này chắc sẽ là 1 Noel ko yên ả, nhưng mà thôi, rồi mọi việc sẽ tốt, mình luôn ổn truớc mọi hoàn cảnh mà!

Sunday, September 20, 2009

Journées du Patrimoine

Ngày di sản (thật ra kéo dài suốt 2 ngày cuối tuần), tất cả những di tích có tính lịch sử đều mở cửa rộng rãi cho dân chúng tham quan miễn phí: điện Élysee (nơi ở và làm việc của các đời tổng thống Pháp), bộ nội vụ, tòa nhà quốc hội, hotel de ville (giống ủy ban nhân dân tp), sân vận động Stade de France, Quán "cối xây gió đỏ",... nhiều lắm. Nhưng mà tui chỉ đủ kiên nhẫn và sức khỏe để vào cái phủ tổng thống thôi àh.
SÁng T7, 7g30 thức dậy, chuẩn bị này nọ, chạy ra gare, lấy chuyến xe gần 9g, đến được chỗ đó là gần 10g. Móa oi, cái hàng người xếp dài loằng ngoằng dọc theo công viên đối diện, tui đi từ đầu hàng, dò tìm cái đuôi để xếp vào, ai dè đi hết gần 1 vòng công viên mới thấy được cái đuôi....
xếp hàng từ 10g đến gần 3g trưa mới chui vô được cái cổng, rồi lại tiếp tục xếp hàng thêm 1 tiếng trong vườn nữa mới vô được cái điện Élysee. Vậy mới thấy mình cũng có tính kiên nhẫn ghê, xếp hàng 4-5 tiếng.
tham quan xong thì cũng gần 5g chiều, mệt và mỏi chân nên dù còn nhiều nơi chưa tham quan, tui cũng quyết định đi về
Cổng điện Élysée nè
Điện Élysée được xây dựng từ năm 1718 lận, nhìn xa thì thấy đẹp, chứ đến gần sẽ thấy những nét cũ kỹ liền, có vẻ người ta chỉ chăm sóc cho phần bên trong mà quên tu bổ phía mặt tiền hay sao í
Phòng tiệc, lộng lẫy chẳng kém phòng tiệc của cung điện Versailles


Phòng ăn với mấy kiểu menu rất đẹp, đúng điệu hoàng gia

Ăn trong mấy bộ chén dĩa vàng , bạc này ko biết thức ăn có ngon hơn ko ta???

Thư viện
Phòng nghị sự, bàn bạc công việc
Và, đây là phòng làm việc của "chàng" Nicolas Sarkozy nè

Có điều hay hay là: mấy anh cảnh sát của Sarkozy đẹp trai quá chừng luôn

Friday, September 11, 2009

an cư

Sau 1 tuần đến nơi, chạy như vịt từ Vn_Phap_Bi_Phap để dọn nhà, trang trí nhà cửa thì mình cũng có được nơi ăn chốn ngủ khá khang trang như vầy nè.
Bước vô cửa là có 1 khoảng trống dành cho lavabo và tủ đựng thức ăn- ngăn giữa phòng


Kế tiếp là không gian dành để làm việc và ngủ. Cái giường lò xo cứ kêu om sòm lúc trở mình nên mình dựng nó lên luôn. Ko dè nó trở thành 1 cái giá treo đồ lý tưởng, còn có thể để cái đèn lên cho sáng cái phòng nữa. Ghét tụi Tây này ghê, đèn thì màu vàng mà cái nào cũng bé xíu làm cái phòng lúc nào cũng tù mù như đốt đèn dầu vậy.
Cái giường dựng lên thì dĩ nhiên cái nệm xuống đất rồi... kệ, nằm giống người Nhật cho đỡ tốn không gian và dễ ngủ
Phòng mình có cửa sổ hướng tây nên buổi chiều, nắng ngập tràn, có cái view nhìn ra đám cây cũng đẹp

Ở đây là ngoại ô Paris nên đường đi toàn lên dốc xuống dốc như Dalat vậy. Hi vọng sau 1 năm leo lên leo xuống vậy, mình sẽ có dáng đẹp ... hè hè hè

Wednesday, September 2, 2009

ngày về- vui làm sao

Đại gia đình của mình lúc nào cũng như vầy nè, đi đâu và làm gì cũng tốn 1 số chỗ đáng kể vậy đó. Vui ơi là vui. Thấy mình thật hạnh phúc vì có cả 1 đại gia đình luôn yêu thương: dì , cậu, các ba má, ba mẹ và mấy em của mình

9153

Chụp với từng gia đình nè
9157

9158

9160

9161

Vui là vậy nhưng nghĩ đến chặng đường sắp tới, đầy gian nan, thấy ngán gì đâu. Lần này mình đã chuẩn bị tinh thần cho 1 cuộc sống khó khăn, ko còn sung sướng, nhàn nhạ như năm trước, cái gì cũng phải tự lo. Mình phải cố gắng thôi, vì tương lai mà. Mình hi vọng sẽ vượt qua được, cố lên!!!!

Saturday, August 8, 2009

6789

Hihi, ko phải tui quýnh số đề đâu nhen bà con.
Hôm nay đi lang thang dạo phố phường SG, thấy chương trình khuyến mãi của 1 công ty DTDD mới hay ngày mình về là 1 ngày đặc biệt "Thứ 6 ngày 7 tháng 8 năm 09". Thấy vui gì đâu áh, sao ko có ai làm gì cho 1 ngày hi hữu như thế nhỉ????
Về nhà... thấy tp mình cũng ko có gì thay đổi nhiều lắm, tui cũng chưa có dịp gặp lại bạn bè, chỉ mới có lặn ngụp trong những bữa cơm với gia đình và ngủ li bì vào ban ngày và tỉnh rụi vào ban đêm thôi ah. Hihihi. Mai lại được đi tắm biển với đại gia đình nữa nè. Tui thấy mình gắn bó với gia đình nhiều ghê, thương lắm cái đại gia đình của tui

Sunday, August 2, 2009

uh thôi ta về


Chỉ còn 3 ngày nữa thi tui được gặp lại tất cả những người thân quen rồi. Tâm trạng bây giờ rất là khó tả:
  • háo hức (vì lâu quá ko gặp mọi người)
  • vui (vì sắp được ăn những món mình thích)
  • lo (vì ko biết có thực hiện được dự tính hay ko, sợ về bị dính con cúm heo... nhưng Tú già đã tài trợ cho 3 cái masque rồi)
  • buồn 1 chút (vì xa qqch, qqn thân quen, dù gì cũng gắn bó hơi hơi lâu, cũng có nhiều kỷ niệm)
  • tiếc (vì còn vài nơi chưa đặt chân đến, mà sắp tới thì cũng ko có hi vọng đặt chân đến những vùng đất mới nữa... hix hix...dừng bước giang hồ)
Cái tính của tui xưa giờ vẫn vậy, nhạy cảm với những thay đổi, hay lo xa, thỉnh thoảng có chút bi quan nên tâm trạng này cũng chẳng có gì khó hỉu, chỉ có điều "nó" tồn tại làm cho tui thấy khó chịu. Vậy thôi àh. ước gì bây giờ đi ngủ, sáng thức dậy thấy mình đang ở nhà, chứ cứ ngồi chờ thời kiểu này làm tui khó chịu ghia ghia lun á

Wednesday, July 29, 2009

băng khoăng

Hôm nay tui trở lại 1 nơi vẫn thường lui tới trong những ngày qua, cảm giác đi trên đường rất khác. Tui ko ngủ như mọi lần, nhìn cảnh vật trôi qua 2 bên đường, lúc trên bus, trên xe lửa... cứ nhìn vậy thôi, chỉ muốn ghi lại những hình ảnh này ...vì có thể đây là lần cuối???? Bản thân tui cũng ko tự trả lời được câu hỏi này.
Que sera sera, chẳng ai biết tương lai phía trước điều gì sẽ xa, theo dự tính hay ko theo dự tính, dù gì thì cứ vui với những gì mình đang có và cố gắng hết sức cho những điều mình hi vọng có, để sau này ko phải hối tiếc. Với tui, hầu như mọi thứ xảy ra đều bất ngờ, nằm ngoài dự tính, nhưng tui luôn hi vọng mình sẽ đủ sức để đối đầu với những gì xảy ra sắp tới. Hi vọng và cố gắng hén!

Tuesday, July 21, 2009

Hôm nay tình cờ tui đọc trên 1 trang web của sv Vn o Pháp, thấy tâm sự của ai đó giống mình nên mạn phép copy
Nỗi niềm của kẻ du học xứ người!
Quyết định du học!

Uh rồi sẽ thế nào nhỉ...hình dung nhé...có lẽ sẽ là như thế này này...
Du học có nghĩa là mổi buổi sáng thức dậy, cảm giác đầu tiên sẽ là sự cô đơn, rồi tự hỏi mình đang ở đâu và sắp làm gì. Nhìn ra cửa sổ thấy sương lạnh buốt và biết mình có một ngày dài để chiến đấu. Nghe tiếng mình nhỏ nhẹ trong lòng, ráng lên nào, sống vì tương lai. ..
Du học có nghĩa là sẽ đeo balô trên lưng và sách nặng cầm trên tay, bước vào cổng trường và nhớ ngày xưa mình đi học còn vì niềm vui được gặp bạn bè mỗi ngày. Bây giờ mình đi học, cũng vì niềm vui ấy ở thì tương lai..

Du học có nghĩa là sẽ có ngày bật khóc, chỉ còn cảm giác run lên và sự trống rỗng trong đầu, buồn bã, cô độc và bi quan! Đây đâu phải là mình?

Du học có nghĩa là da sẽ trắng. Gió lạnh thổi tan nắng mỏng manh khiến da vàng cũng thành trắng xanh, trắng muốt. Và gió thổi bay cả những gân hồng ngọt ngào của một đất nước xa xôi, thổi khô nước mắt, lạnh tình người và lạnh trái tim.

Du học có nghĩa là một buổi trưa lang thang trên sân trường, ngồi nói chuyện với bạn hay chỉ có mình mình trong thư viện. Tất cả đều không mang cảm giác ĐỦ! Chỉ biết mình đang sống tạm, sống thiếu thốn tình cảm, sống để sau này sẽ được sống ĐỦ!

Du học có nghĩa là cơm trắng ngon hơn hamburger, pizza không bằng bánh mỳ, và pasta hay mì Ý cũng kô sánh được với bát bún gà giản đơn. Đi nhà hàng nhìn 1 menu dài đằng đặc nhưng lại chỉ thấy thèm những món ăn mẹ nấu..

Du học có nghĩa là sẽ phải nhìn theo cái vẫy tay xa xăm của người thân sau lớp kiếng ngăn cách ở sân bay, là nụ cười và lời chúc của bạn tiễn đưa, là nước mắt của mình sau lớp chăn bông dầy, là câu hứa năm sau gặp lại bật ra trên những đôi môi run, là thời gian rất dài...

Du học có nghĩa là tức tối khi muốn viết câu văn hay mà từ vựng lại nằm đâu đó quá xa trong cuốn từ điển dày cộm, là mệt mỏi khi quyển sách lịch sử quá dày mà mắt đã đỏ vì thức khuya, là ngu ngơ tập phát âm thêm một thứ ngôn ngữ khác nữa ngoài tiếng Anh và tiếng Việt, là lóng ngóng thức cả đêm để hoàn thành một bài assigment, là mới toanh trong 1 ngôi trường và những luật lệ.

Du học có nghĩa là lớn lên. Cầm dao xắt hành và ôm đũa chiên cơm, nặn bột làm bánh bao và cookies. Lấy giấy tờ và đôi co vì một quyền lợi, nắm tương lai trong tay và tự đóng khuôn để đúc chính mình, rớt vào một mặt khác của trái đất, sẽ nhận thấy những điều mình hiểu lâu nay không đơn giản như mình hiểu, sợ hãi trước cuộc đời nhưng nôn nóng muốn bước vào đương đầu với nó.


Du học có nghĩa là sẽ lo lắng khi một người bạn đóng cửa blog hay không trả lời message của mình trong Yahoo Messenger. Thấy bạn mình xa và mình thì bất lực... Và yên tâm khi cánh cửa lại hé mở, thở phào, uh bạn không sao, mỉm cười, lại được đọc về bạn nữa rồi, nháy mắt, bọn mình đâu có xa...

Du học có nghĩa là sẽ chỉ được nhìn bố mẹ qua khung webcam mờ nhỏ xíu trên màn ảnh vi tính và nghe mẹ cười hiền, mấp máy con đừng lo trong điện thoại. Nhưng sau lưng, bố mẹ đang phải vật lộn với những núi đá nặng trịch của cuộc đời, còn trước mặt mình lại là tương lai thênh thang mở rộng. Má ấm lên giọt nước mắt, vì tình yêu bao la có nghĩa là hy sinh với nụ cười trên môi..

Du học có nghĩa là tự hào. Tự hào thấy mình thay đổi, tự hào thấy mình đang lớn, tự hào vì mình được yêu thương

Du học có nghĩa là tự hứa nhiều lắm. Tự hứa với mình, với người ta, với gia đình, với bạn bè. Tự hứa không được lãng phí những gì đã hy sinh. Tự hứa và tự ráng hoàn thành lời hứa.

Du học có nghĩa là đi XA học. Là đi học ở xa. Là đi học ở rất xa. Là đi học ở rất rất xa...

Far from home,self-reliant. Never forget difficult time to strive for mastery and future!!!

Try ur best n never say repent!!!
By :Ha Tien Cuong..
cuối cùng thì mình cũng thực hiện được lời hứa với chú LINH- Bạn ba. Chú muốn mình gặp anh trai của chú và chụp tấm hình cho chú xem. "Con đã làm rồi đó nhen".

Đây là bác Hiển- anh chú Linh nè. Giống y chang nhau, từ khuôn mặt đến giọng nói. Vợ chồng bác hẹn gặp mình chung với nhóm bạn của bác vì hôm đó bác họp mặt với 2 người bạn học gần 30 năm chưa gặp.
Mấy bác cháu đi ăn tối ở nhà hàng Tàu rồi đi ăn kem trong cái quán cafe có chơi giutar sống nữa. Nghe mấy bản nhạc Pháp xưa bằng tiếng Giutar trong không khí lạnh lạnh và khung cảnh Châu Âu thấy hay nó dã man


Đây là khu chợ Tàu nổi tiếng. Mình chụp chung với 2 vợ chồng chú và bác Vinh- bạn bác Hiển từ Mỹ qua thăm bạn. (hí hí, ko biết mai mốt già, bạn bè mình có thân thiết như vậy ko ha)

Saturday, July 18, 2009

3 ngày: Bratislava- Vienne- Budapest

Bratisvala

Tôi đến được cái hostel ở Bratislava (Slovakia) thì trời cũng đã nhá nhem tối. Ấn tượng đầu tiên về xứ sở này là dơ và muỗi. Chùi ui, muỗi gì mà bu theo người như ong vỡ tổ, thấy ghê quá chừng luôn. Sợ quá, chạy thiệt nhanh vô hostel, đóng cửa lại mới thoát được cái lũ khát máu đó.

3 anh em nhận phòng xong thì tranh thủ đi dạo ra khu phố cổ (nghe đồn chỉ có khu đó là đáng tham quan). Hóa ra cũng rất bình thường, xe cộ chạy tá lả, thấy ghê. Thất vọng về dòng Danube huyền thoại thường được ca ngợi trong thơ văn, thấy giống y chang cái sông Bạch Đằng ở nhà mình. Được cái nơi đây giống y chang VN, vật giá rất rẻ nếu so với đồng euro, nên ăn uống thoải mái luôn.
Vienne

Sáng hôm sau tôi lấy xe bus qua Vienne (Áo), anh Nhân và thằng Quang ở lại đến tối mới qua. Theo hướng dẫn của anh Phong, tôi cũng mò được đến nhà bạn anh Phong, hóa ra cũng là người quen. Thế rồi bạn anh Phong dẫn đi tham quan Vienne. Vienne đẹp là lãng mạn rất nhiều, có đến 3 nhánh sông Danube lận, bây giờ thì lại thay đổi quan điểm, bên này dòng Danube rộng và xanh trong hơn.

Rất nhiều hoạt động giải trí trên sông (đạp vịt, bơi thuyền,..), và trên bờ sông thì đầy nhóc chàng trai cô gái nằm phơi nắng làm con sông trở nên sinh động và đẹp lạ. Ấn tượng thứ 2 về tp này là hệ thống giao thông công cộng cực kỳ tiện lợi và hiện đại.

Vienne chia thành 2 vùng chính, cách nhau bởi 3 nhánh sông Danube xanh trong, rộng lớn, vùng cổ kính và vùng hiện đại Vùng hiện đại giống như 1 khu đô thị mới với các tòa nhà cao tầng bằng kính, khu cao ốc văn phòng, tòa nhà Liên hiệp quốc (có cái cờ của VN nữa áh), khu mua sắm.

Tòa nhà Liên hiệp quốc nè

Kế đến là Bảo tàng Sisi- nữ hoàng Áo quốc- 1 trong 10 nhân vật trong cuốn sách 10 phụ nữ nổi tiếng mà tui từng được đọc lúc nhỏ

Cung điện mùa hè, cuối khu vườn là 1 ngọn đồi, người ta xây 1 tiểu đình trên ngọn đồi đó, bây giờ nó trở thành nhà hàng bán nước và bánh ngọt. Từ tiểu đình, có thể phóng mắt ra toàn cảnh vienne, giống như trên đồi MontMartre của Paris vậy đó

Đây là tòa nhà Parliament của Vienne


Thư viện quốc gia, nhìn mà ngẫm lại xứ mình, thấy ghen tỵ ghia ghia lun. Sau lưng thư viện quốc gia có cái tượng đài Mozart- thiên tài âm nhạc, niềm tự hào của Áo. Cạnh 1 nhánh sông chính có 1 lâu đài nhỏ nhưng hình dáng cứ như trong cổ tích, cũng dễ thương há
Budapest

Sáng kế tiếp tôi lại từ giã Áo để sang đất nước Hungarie. Nước này mới gia nhập EU nhưng chưa chịu xài tiền euro, vậy là tui phải đi đổi tiền để có thể mua vé. Ghét gì đâu, tìm hoài ko thấy cái máy rút tiền, phải chui vô ngân hàng đổi, bị ép giá quá chừng luôn. Bực. Chưa hết, hệ thống metro, tram, bus chắc có từ thời hồng quân Liên Xô hay sao í, cũ kỹ, xấu xí, đã vậy làm bản đồ thì chằng chịt, nhìn hoài cũng ko phân biệt được đ6u là tên đường, đâu là tên trạm bus, tram. Chán và bực vì mất thời gian tìm đường đến cái chỗ trọ. Đến nơi thì lại bực mình với cái “thằng” tiếp tân bóng bóng bang bang, cái phòng dơ và tối.

Được cái Budapest còn lưu lại được quá khứ hào hùng của những kiến trúc vùng Đông Âu nên có quá chừng cái để tham quan luôn. Tui “lặn lội” khắp nơi từ 2 pm đến tận 11pm mới lết về nhà. Cái chân sau 3 ngày lang thang giờ đã chịu hết thấu, nó đau nhức quá chừng.


Tòa Parliament của Budapest, đứng gần nó bự lắm nên tui phải chạy tuốt qua bên kia sông để chụp tấm hình
Đây là đền thờ hồi giáo nằm trong trung tâm Budapest
Trước khi về lại Bratislava, tui phải thức sớm từ 6g30 sáng, chạy ra cây cầu này chụp tấm hình vì tối hôm trước đi đến 11g đêm, mệt và đường vắng, sợ nên đi về hostel, chưa kịp chụp cái cầu này
Bây giờ chắc là mùa hoa hướng dương hay sao mà trên đường qua lại giữa 3 nước vàng rực những cánh đồng hướng dương như vậy nè
3 ngày lang thang ở vùng Đông Âu với cái nắng gay gắt của vùng nhiệt đới, nóng khủng khiếp, tui bây giờ đen còn hơn lúc mới qua bên này nữa. Kỳ này về chắc mọi người tưởng tui du học Châu Phi… hehehe. Tự hứa sẽ ko quay lại vùng Đông Âu, chán phèo!